Sáng kiến kinh nghiệm Giảng dạy văn hóa cho học sinh lớp 10 và Đề xuất một số hoạt động bổ sung cho việc phát triển nhận thức văn hóa của học sinh

Khi nền kinh tế trở nên ngày càng gắn kết với nhau nhiều và chặt chẽ hơn ở cả cấp độ quốc tế và khu vực, hiệu quả giao tiếp dường như là một trong những vấn đề quan trọng ở nhiều nước. Theo Salvine-Troike (1986: 25-6), để đạt được năng lực giao tiếp, chúng ta cần phải cung cấp cho bản thân mình với kiến thức ngôn ngữ, kỹ năng tương tác và kiến thức văn hóa. Có năng lực trong giao tiếp liên quan đến nhiều hơn chỉ cần một sự hiểu biết của các cú pháp và phạm vi biểu hiện trong một ngôn ngữ. Hymes 'định nghĩa (1972) về năng lực giao tiếp, làm nền tảng giảng dạy ngôn ngữ giao tiếp, làm nổi bật tầm quan trọng của sự hiểu biết các khía cạnh xã hội - ngôn ngữ của ngôn ngữ. Điều này quan niệm về năng lực giao tiếp đã được mở rộng trong những năm gần đây bao gồm năng lực giao tiếp liên văn hóa (xem Byram 1991 và Kramsch 1993). Trong khi năng lực giao tiếp liên quan đến một sự hiểu biết về các chỉ tiêu của tương tác xã hội của cộng đồng văn hóa - xã hội, năng lực giao tiếp giữa các nền văn hóa đòi hỏi một sự hiểu biết về sự khác biệt trong các chỉ tiêu "interactional" giữa các cộng đồng ngôn ngữ khác nhau và khả năng "hòa giải hoặc trung gian hòa giải giữa các chế độ khác nhau hiện có" (Byram Fleming 1998: 12). Trung tâm của khái niệm về năng lực giao tiếp giữa các nền văn hóa là "văn hóa nhận thức". Nhận thức về văn hóa liên quan đến một sự hiểu biết không chỉ của nền văn hóa của ngôn ngữ đang được nghiên cứu mà còn của nền văn hóa riêng của người học. Điều này được xem như là một phần bản chất bên trong của ngôn ngữ học và không có giao tiếp thành công của nó có thể là không thể.

doc24 trang | Chia sẻ: sangkien | Lượt xem: 3685 | Lượt tải: 3Download
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "Sáng kiến kinh nghiệm Giảng dạy văn hóa cho học sinh lớp 10 và Đề xuất một số hoạt động bổ sung cho việc phát triển nhận thức văn hóa của học sinh", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
bằng tiếng Anh theo các tình huống, mục đích và vai trò của những người tham gia. Nội dung giảng dạy tiếng Anh của cuốn sách giáo khoa lớp 10 theo phương pháp tiếp cận dựa trên chủ đề và được phát triển trên sáu chủ đề rộng như sau:
- Bạn và Tôi "You and Me"
- Giáo dục "Education"
- Cộng đồng "Community"
- Giải trí "Recreation"
- Thiên nhiên và Môi trường "Nature and Environment"
- Con người và Nơi chốn "People and Places"
 	Sáu chủ đề này được chia thành 16 đơn vị và mổi đơn vị được sắp xếp theo 5 phần nhỏ đó là : đọc (reading), nói (speaking), nghe (listening), viết (writing) và phần trọng tâm ngôn ngữ (language focus) nơi mà sự đa dạng về các bài tập và nhiệm vụ được biên soạn cho việc luyện tập. Củng như có phần tự kiểm tra đánh giá (test yourself) sau mổi 3 đơn vị. Nội dung văn hóa của các học kỳ, nó được xem xét thông tin văn hóa của các quốc gia nói tiếng anh mà chủ yếu là Anh và Mỷ.
	Với nhiều thế mạnh, các sách giáo khoa được dự kiến ​​sẽ đóng góp chất lượng tốt hơn của việc học tiếng Anh tại các trường trung học ở Việt Nam. Trong điều kiện của phát triển chương trình giảng dạy, sự ra đời của sách giáo khoa mới có thể được thổi không khí tươi mới vào giảng dạy - học tập tình hình tại các trường trung học ở Việt Nam. Tuy nhiên, nhiều học sinh thiểu số, họ tìm thấy các sách giáo khoa tiếng Anh mới rất khó khăn. Đôi khi, họ cảm thấy bị áp đảo bởi số lượng từ vựng mới trong một đơn vị. Ngoài ra, nhiều chủ đề trong sách giáo khoa tiếng Anh của mình từ xa rời từ cuộc sống hàng ngày của họ và nền tảng cơ bản và do đó khó hiểu., 
3.2. Giải pháp thực hiện.
3.2.1. Đối với giáo viên.
	Đây là một vấn đề mà một giáo viên dạy một ngôn ngữ nước ngoài phải làm, người học và người làm việc trong một số ngành nghề khác để tìm hiểu thêm về văn hóa để tương tác thành công hơn. Về vấn đề này, nó được khuyến khích cho giáo viên để nâng cao nhận thức của học sinh về các giả định văn hóa của ngôn ngữ mục tiêu. Bên cạnh đó, giáo viên nên kết hợp văn hóa của học sinh trong lớp học ngôn ngữ nước ngoài. Đặc biệt là với các học sinh dân tộc thiểu số, kết quả cuối cùng của học sinh ảnh hưởng lớn tới nền văn hóa riêng của họ cũng như tiếng mẹ đẻ của họ.
3.2.2. Đối với học sinh
	Học sinh cần nâng cao nhận thức của họ về tầm quan trọng của văn hóa trong việc học một ngôn ngữ nước ngoài. Mỗi thành viên lớp học có trách nhiệm xây dựng môi trường ngôn ngữ trong lớp học như tình hình thực tế.
	Hơn nữa, học sinh dần dần cần phải nhận ra tầm quan trọng của thẩm quyền giao tiếp thay vì hạn chế bản thân để đạt được đầy đủ kiến ​​thức ngữ pháp và từ vựng để vượt qua kỳ thi.
3.2.3. Một số hoạt động “chuyền tải” văn hóa trong dạy - học ngoại ngữ
	Nhằm nâng cao nhận thức của người học về sự khác biệt và tương đồng của văn hóa nguồn và văn hóa đích, vai trò của người giáo viên rất quan trọng. Tùy theo độ tuổi và trình độ người học, người dạy có thể điều chỉnh và áp dụng phục vụ cho việc dạy văn hóa trong quá trình dạy ngoại ngữ của mình. Người dạy cần đưa những ứng dụng cụ thể vào trong từng bài giảng bằng cách chiếu các trích đoạn phim, cho sinh viên đọc những câu chuyện sưu tập từ sách, báo, Internet có liên quan đến sự khác biệt về văn hóa, yêu cầu sinh viên kể lại những vấn đề họ gặp phải trong thực tiễn khi giao tiếp với người nước ngoài. Lớp học sẽ cùng nhau phân tích nguyên nhân của sự việc, gợi ý giải pháp cần làm để tránh những cú sốc văn hóa. Hoặc người dạy có thể dùng các câu đố để kiểm tra kiến thức và cung cấp thêm thông tin liên quan đến văn hóa, có thể yêu cầu người học thuyết trình ngắn gọn về một hay nhiều điểm khác nhau giữa văn hóa của họ và văn hóa họ đang tìm hiểu về phong tục tập quán, lễ hội, cưới xin có kèm hình ảnh minh họa và các câu hỏi liên quan để cùng thảo luận
	Như vậy nhiệm vụ của những người dạy ngoại ngữ không còn hạn chế trong khuôn khổ của các cấu trúc ngôn ngữ thuần túy mà phải chuyền tải đến người học các khía cạnh của ngôn ngữ và các yếu tố văn hóa không được đề cập đến trong nội dung giáo trình thông qua các tình huống, những dạng bài tập về giao thoa văn hóa, đồng thời cần lưu ý người học về cách diễn đạt và tư duy phù hợp với văn hóa đích. Những hiện tượng, sự việc này có thể đúng và phù hợp với nền văn hóa này nhưng lại không được xem phù hợp với nền văn hóa khác. Người dạy cần xem xét mục tiêu dạy học một cách cẩn thận để lựa chọn những phương pháp có sẵn hoặc thiết kế các hoạt động dạy văn hóa theo cách riêng của mình nhằm đưa các yếu tố văn hóa của ngôn ngữ đích và bài giảng một cách hiệu quả nhất.
	Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng thành công trong việc đạt được mục đích giao tiếp không thể thiếu vắng vai trò của người học. Nếu người học không có ý thức, không có sự say mê hay lôi cuốn, họ sẽ tìm thấy những tiết học tẻ nhạt hoặc là tình trạng giáo viên giảng, học sinh ngồi dưới lớp kêu ca: “Biết rồi, khổ lắm, nói mãi”. Thêm vào đó, tình trạng lười đọc sách, tìm tài liệu tham khảo, ngại giao tiếp với người nước ngoài cũng có thể làm sinh viên mất dần đi hứng thú với môn học.
	Học ngoại ngữ là một hoạt động mang một hàm lượng quan trọng các yếu tố văn hóa - xã hội. Văn hóa được truyền đạt và tiếp thu một cách tự nhiên thông qua quá trình dạy và học ngoại ngữ và vai trò của văn hóa tịnh tiến theo quá trình tiếp nhận ngoại ngữ của người học. Khi thực hành một ngôn ngữ mới, những thói quen mang đậm dấu ấn văn hóa có thể là rào cản hoặc thuận lợi cho người học. Bởi vậy, ngoài năng lực ngôn ngữ, kiến thức về văn hóa của ngôn ngữ đích là điều không thể thiếu đối với một giảng viên dạy ngoại ngữ./.
	Dưới đây là một số cách để giáo viên tiếng Anh để kết hợp văn hóa trong các lớp học ngôn ngữ nước ngoài (giảng dạy văn hóa không phải là mục đích chính của giảng dạy tiếng Anh ở trường trung học Việt Nam, ngay cả khi các vấn đề cross - văn hóa hấp dẫn rất nhiều giáo viên. những trường hợp như vậy, các hoạt động bổ sung sau đây có thể được đưa vào trước, trong khi, sau khi giảng dạy bốn kỹ năng ngôn ngữ hoặc họ có thể phục vụ như là các hoạt động ngoại khóa).
• Giảng giải và đọc hiểu (Lecture and reading).
	Giáo viên chỉ đơn giản giới thiệu các điểm và sự khác biệt của chúng với văn hoá của người học. hoặc người học có thể được cung cấp thêm một bài đọc có liên quan đến nội dung bài học. 
• Thảo luận ( Class discusion).
 	Giáo viên chia lớp thành các nhóm từ 3 - 4 người. Mổi nhóm sẽ thảo luận về một điểm văn hóa do giáo viên cung cấp [12]
 • Đồng hóa văn hóa qua tranh ảnh (cultoons).
	Theo Henrichsen (1998), Cultoons cũng tương tự như hoạt động • Đồng hoá văn hóa (cultural assimilator) nhưng có sữ dụng tranh ảnh. Ông mô tả: Giáo viên chuẩn bị một số sery tranh về một số hiểu lầm văn hóa trong giao tiếp. Học sinh đánh giá hành động của các nhân vật, giải thích cho các tình huống trong tranh để hiểu tại sao lại có các sự hiểu lầm trên.
• Phân vai (Role - play).
	Hoạt động phân vai sử dụng hiệu quả nhất là sau khi học sinh được học một bài đàm thoại. Trong hoạt động này người thyam gia tượng tượng chính bản thân mình đang ở trong một tình huống giao tiếp có liên quan đến văn hóa thật. Ví dụ sau khi học cách xưng danh và gọi tên khác học sinh có thể đóng vai trong một tình huống xảy ra việc gọi tên người khác không phù hợp. các học sinh khác ngồi quan sát và phát hiện ra những điểm sai phạm đó.
Đóng kịch (Dramas).
	Học sinh tham gia đóng các đoạn kịch ngắn, trong đó xảy ra hiểu lầm về văn hóa. sau đó, vấn đề được cả lớp cùng nhau thảo luận, làm sáng tỏ (Huges,1984).
• Nghe và Hành động (Audio - motor Units).
	Giao viên đưa ra một danh sách các yêu cầu hay hướng dẫn (bằng chử viết hoặc bằng lời nói) để học sinh thực hiện (Huges,1984). sau vài lần thực hiện hành động học sinh sẽ nhận ra cách điều chỉnh đúng và thiêt lập cách cư xữ thích hợp. Henrichsen (1998) đưa ra ví dụ: Vẩy tay với người lớn và trẻ con em theo cùng một cách là đúng hay sai?
•Thành ngữ (proverbs).
	Thảo luận nội dung những câu thành ngữ phổ biến của ngoại ngữ đang học giúp người học được điểm giống nhau và khác nhau với các câu thành ngữ tương đương ở ngôn ngữ mình. cũng như khái niệm đó có ý nghĩa như thế nào ở ngôn ngữ bạn (Idress,2007). Bằng cách đó người học người học có thể nhận ra những khcs biệt chủ yếu ở nền tảng văn hóa và lịch sử của hai ngôn ngữ.
Ngiên cứu trong cộng đồng (Ethnographic studies).
Học sinh có thể đi phỏng vấn người bản ngữ về một số câu chủ đề đã cho sẵn rồi ghi chép, thu âm hoặc quay phim. Người học được "gửi" đến cộng đồng để thu thập thông tin liên quan đến các vấn đề văn hóa.
• Trình bày về văn hóa (cultural capsules).
	Học sinh trình bày (presentation) một cách ngắn gọn về một hay nhiều điểm khác biệt giửa văn hóa của họ với văn hóa họ đang tìm hiểu( ví dụ như về thức ăn, tập quán cưới hỏi), thường có tranh minh hoạ và sau đó đưa ra một loạt câu hỏi cho lớp cùng thảo luận (henrichsen, 1998). Và hoạt động này có thể được thiết kế cho việc giảng dạy cho chủ đề "film and cinema" (unit 13). Sau khi học, học sinh có thể so sánh và đối chiếu giữa phong tục tập quán của người bản ngữ với phong tục tập quán của người học.
• Văn hóa một chiều( cultural aside).
	Văn hóa một chiều là một mục của văn hóa thông tin trình bày của giáo viên khi nó xuất hiện trong văn bản. Nó thường không có kế hoạch và bình luận văn hóa ngắn gọn. Hoạt động này được gọi là bởi Nostrand (1974: 298) là một nhận xét ngẫu nhiên. Nó giúp tạo ra một nội dung văn hóa cho việc học ngôn ngữ và làm cho các hiệp hội tâm thần tương tự như những người bản xứ làm cho. Trong một số trường hợp, hoạt động này có thể cung cấp thông tin mất trật tự và không đầy đủ.
• Môi trường văn hóa (cultural environment).
	Giáo viên cần chuẩn bị môi trường văn hóa trong lớp học của ông ta / cô
ta.Trong các tình huống ngôn ngữ và văn hóa được dạy xa của quốc gia mục
tiêu,học sinh có thể được yêu cầu để thu thập hoặc tự làm bằng áp phích, tường
biểuđồ, bản đồ hoặc realia được kết nối với các chủ đề văn hóa trong giáo trình
và cóthể tạo ra sự hiện diện của nền văn hóa khác.
• Quiz. 
	Quiz là một hoạt động khá hữu ích trong việc học thông tin mới. Ngoài ra, nó có thể được sử dụng để kiểm tra kiến ​​thức mà giáo viên đã giảng dạy trước đây. Học sinh có thể quen thuộc với hoạt động này trong giai đoạn đầu của việc học tiếng Anh. Đối với lớp 10, giáo viên cần phát triển nó thành một hoạt động phức tạp hơn và thu hút. Cùng với việc nhận được câu trả lời đúng, học sinh cần được khuyến khích để dự đoán và thông qua đó họ có thể trở nên quan tâm nhiều hơn trong việc tìm kiếm kiến ​​thức mới.
• Đồng hoá văn hóa (cultural assimilator). 
	Assimilator văn hóa, theo Stern (1992: 223), ban đầu được phát triển để chuẩn bị cho các tình nguyện viên Peace Corp cho cuộc sống trong một môi trường nước ngoài. Các hoạt động bao gồm hai phần: một mô tả ngắn gọn về một sự kiện quan trọng của sự tương tác đa văn hóa có thể bị hiểu sai của sinh viên và đề nghị một giải thích có thể, từ đó sinh viên được yêu cầu chọn một trong thích hợp nhất. Khi kết thúc hoạt động, sinh viên thường được phản hồi tại sao một lời giải thích là đúng và những người khác sai trong bối cảnh văn hóa nhất định. Assimilator văn hóa có vẻ thú vị để đọc và liên quan đến các vấn đề đa văn hóa. Hơn nữa, nó giúp tạo ra khoan dung của sự đa dạng văn hóa.
• Văn hóa nang. 
	Văn hóa nang là một mô tả ngắn gọn về một khía cạnh của nền văn hóa khác theo sau một cuộc thảo luận tương phản giữa sinh viên và các nền văn hóa khác. Nó cũng đề nghị rằng các sinh viên chuẩn bị một viên văn hóa tại nhà và trình bày nó trong thời gian lớp học. Ưu điểm chính của việc sử dụng một viên văn hóa là "nhỏ gọn và chất lượng thực tế". Hơn nữa, khi tiến hành hoạt động này, học sinh tham gia vào cuộc thảo luận và xem xét các đặc điểm cơ bản của nền văn hóa riêng của họ.
• Nghiên cứu học sinh.
 	Nghiên học ncứu sinh được coi là một hoạt động phức tạp hơn nên được sử dụng với nhiều sinh viên tiên tiến. Nghiên cứu sinh viên có thể được thực hiện như một dự án nhỏ về bất kỳ khía cạnh của nền văn hóa mục tiêu lợi ích sinh viên tự. Loại hoạt động này có thể được thực hiện riêng rẽ trong nhóm. Học sinh cần được khuyến khích để thích một chủ đề nghiên cứu có vẻ thú vị với họ. Sinh viên nghiên cứu thường cần có thời gian và nỗ lực, nhưng đối với một số học sinh, nó có thể dẫn đến một lợi ích lâu dài trong nền văn hóa mục tiêu và kỹ năng nghiên cứu có thể ở lại với họ ngay cả sau giờ học.
	Nói chung, các hoạt động có thể dùng trong giờ dạy - học ngoại ngữ
nói chung và giờ dạy - học tiếng Anh nói riêng không chỉ giới hạh ở những
hoạt động nóitrên. Còn rất nhiều phương pháp và chiến lược dành cho giáo viên
ứng dụng khai thác văn hóa mục tiêu trong trong quá trình dạy ngoại ngữ. Tuy
nhiên, lựa chọn phương pháp nào lại phụ thuộng vào từng đối tượng người học.
Việc giáo viên xem xét một cách cẩn thận mục tiêu dạy học củng như dạy "dạy
cái gi, dạy cho ai, và vào lúc nào" (Saluveer,2004:47) để lựa chọn và điều chỉnh
các hoạt động có sẵn, sáng tạo phương pháp dạy văn hóa của riêng mình, từ đó
đưa các yếu tố văn hóa của ngôn ngữ đó vào giờ học sao cho có hiệu quả nhất. 
	Trong phạm vi đề tài này tôi chỉ đưa ra một số hoạt động của việc dạy
văn hoá cho học sinh lớp 10 như:
• Văn hóa một chiều (cultural aside).
	Một ví dụ về văn hóa một chiều có thể được thực hiện cho việc giảng dạy về chủ đề "National parks (Vườn quốc gia) " (Reading, Unit: 11), các giáo viên có thể giải thích cho lớp một số tính năng văn hóa cụ thể được giới thiệu trong đoạn văn. Ví dụ:
- Giải thích về các địa điểm địa lý như Nairobi, Kenya, Everglades.
- Nhấn mạnh vào mục đích giáo dục của công viên quốc gia ở Kenya.
- Nhấn mạnh vào mục đích du lịch của công viên quốc gia tại Việt Nam.
• Môi trường văn hóa (cultural environment).
	Giáo viên có thể yêu cầu học sinh sưu tầm và mang đến lớp các áp phích, tranh ảnh, bản đồ, tín hiệu liên quan đến các lỉnh vực cuộc sống của các quốc gia nói tiến anh. Hoạt động này đặc biệt giúp học sinh phát triển ngôn ngữ trọng tâm của các quốc gia có một nền văn hóa bền vửng. Bộ sưu tập có thể dược sưu tập bởi theo nhóm hoặc cá nhân. Ví dụ: 
	+ Mang hình ảnh của các nhân vật nổi tiếng trong các bộ phim,âm nhạc, bóng đá liên quan đến chủ đề "people's background" (unit 3), "film and cinema" (unit 13), " the world cup" (unit 14) 
	+ Mang hình ảnh của các địa điểm nổi tiếng được sử dụng để dạy chủ đề "national park" (unit 11), "cities" (unit 15), "historical places" (unit 16), "an excursion" (unit 6).
• Quiz.
Kiểm tra nhanh có thể phù hợp khi giảng dạy chủ đề "World Cup" (Unit: 14) với một tập hợp của nhiều câu hỏi liên quan đến World Cup.
• assimilator văn hóa.
	Ví dụ sau đây có thể được sử dụng khi giảng dạy Unit: 2 "nói chuyện trường học (school talks)". Tình hình: Bạn là một sinh viên Việt Nam du học tại trường trung học trong một nước nói tiếng Anh. Bạn sẽ làm gì để chào đón người già?
A. Ôm họ. (hug them).
B. Hôn bàn tay của họ. (kiss their hands).
C. Nụ hôn trên má. ( kiss them on cheek).
• Văn hóa nang.
	Hoạt động này có thể được thiết kế cho việc giảng dạy về chủ đề "Phim - Điện ảnh (Films and cinema)" (Unit: 13). Sau khi nghiên cứu, học sinh có thể so sánh và độ tương phản Hải quan nước ngoài và truyền thống riêng của họ.
• Học sinh ngiên cứu.
	Có nhiều chủ đề trong sách giáo khoa có thể được sử dụng cho nghiên Học sinh ngiên cứu. Học sinh có thể làm việc trong nhóm mười và chọn chủ đề ưa thích của họ. Ví dụ:
- Lễ hội của Việt Nam và quốc gia nói tiếng Anh.
- Việt Nam và Mỹ nhận thức của giới trẻ nhạc pop, nhạc rock-and-roll, nhạc cổ điển .... (Unit: 13 "phim Điện ảnh(Films and Cinemas)")
- Thói quen cuộc sống hàng ngày trong một thành phố của Việt Nam / thôn và đất nước nói tiếng Anh. (Unit: 1 "Một ngày trong đời sống của .....(A daily life of.......")
• Trình bày về văn hóa (cultural capsules).
	Học sinh trình bày (presentation) một cách ngắn gọn về một hay nhiều điểm khác biệt giửa văn hóa của họ với văn hóa họ đang tìm hiểu( ví dụ như về thức ăn, tập quán cưới hỏi), thường có tranh minh hoạ và sau đó đưa ra một loạt câu hỏi cho lớp cùng thảo luận (henrichsen, 1998). Và hoạt động này có thể được thiết kế cho việc giảng dạy cho chủ đề "film and cinema" (unit 13). Sau khi học, học sinh có thể so sánh và đối chiếu giữa phong tục tập quán của người bản ngữ với phong tục tập quán của người học.
4. KẾT LUẬN
	Nói tóm lai, giáo viên, cũng như học sinh, cần nâng cao nhận thức của họ về tầm quan trọng của nền văn hóa ngôn ngữ mục tiêu riêng khi dạy và học kỹ năng. Nội dung văn hóa sẽ trở thành một phần thiết yếu của giáo dục ngôn ngữ nước ngoài. Kể từ khi một sự nhấn mạnh trong nội dung văn hóa cung cấp cho người học cơ hội để tìm hiểu thêm về nền văn hóa riêng của họ và để có được tiếng Anh để giải thích nền văn hóa riêng của họ cho người khác. Bên cạnh đó, tiếng Anh được giảng dạy cần phải được quyết định bởi các nhà giáo dục địa phương phù hợp với sự hiểu biết của họ về phương pháp thích hợp nhất cho hoàn cảnh địa phương là những gì.
	Nhận thức được ảnh hưởng lớn của văn hóa trong việc giảng dạy và học tập ngôn ngữ, trong nhiệm vụ này, tôi chỉ làm cho một nỗ lực để có tiếng nói trong văn hóa giảng dạy cho học sinh lớp 10 và trình bày một số ví dụ về các hoạt động bổ sung của văn hóa giảng dạy trong lớp 10.
	Hy vọng rằng, nhiệm vụ này sẽ rất hữu ích cho các giáo viên và học sinh tiếng Anh ở cấp trung học và các hoạt động kích thích sự nhận thức về văn hóa sẽ tiếp tục học thúc đẩy và tạo ra thái độ học tập tích cực, dẫn đến năng lực giao tiếp tốt hơn.
Người viết sáng kiến
Đặng Ngọc Sang
THAM KHẢO
1. Risager, K. (1998), Ngôn ngữ giảng dạy và quá trình hội nhập châu Âu, M. Byram và Flaming (eds.). Ngôn ngữ học Quan điểm liên văn hoá. Phương pháp tiếp cận thông qua DRAM và dân tộc học. Cambridge: Cambridge University Press.
2. Quang, Nguyễn. (1983). Trao đổi văn hóa truyền thông. Đại học Quốc gia Hà Nội CFL Hà Nội
3. Seelye, HN (1993), giảng dạy văn hóa: Chiến lược Truyền thông liên văn hóa, 3rd Edition, Lincolnwood, IL: Quốc sách giáo khoa Công ty.
4. Tomalin, B. Stempleski, S. (1993). Văn hóa nâng cao nhận thức. Oxford: Oxford University Press.
5. Văn Đỗ, Nguyễn. (2004). Tim hieu moi lien ngon ngu - Van hoa. Đại học Quốc gia Hà Nội CFL Hà Nội
6. Văn Đỗ, Nguyễn. (2004). Ngôn ngữ văn hóa và xã hội. Hà Nội Đại học Quốc gia Hà Nội-CFL
7. Brembeck, W. (1977), "Sự phát triển giảng dạy của một khóa học Cao đẳng Địa điểm giao tiếp đa văn hóa", Đọc trong truyền thông liên văn hoá, Vol. 2, Pittsburgh: SIETAR Xuất bản, UP
8. Kramsch, C. (1993), Bối cảnh và Văn hóa Ngôn ngữ giảng dạy. Oxford: Oxford University Press.
9. Levine, D. & Adelman, MB (1982), Ngoài Ngôn ngữ - Truyền thông liên văn hoá cho tiếng Anh như một ngôn ngữ thứ hai. Prentice hội trường Regents (Thompson, 1990: 132)
10. Lê, Vân Canh. (1999). Ngôn ngữ và bối cảnh sư phạm của Việt Nam. Quan hệ đối tác và Tương tác: Kỷ yếu của Hội nghị quốc tế lần thứ tư về ngôn ngữ và Phát triển. Hà Nội, Việt Nam.
11. McKay, S.L. (2002), Giảng dạy tiếng Anh như một ngôn ngữ quốc tế. Xem xét lại mục tiêu và phương pháp tiếp cận. Oxford: Oxford University Press.
12. Bộ Giáo dục và Đào tạo (2006). Tài liệu đào tạo giáo viên về sách giáo khoa Tiếng Anh 10. Nhà xuất bản Giáo dục.
13. Nostrand, HL (1974), Empathy cho một nền văn hóa thứ hai. Động lực và kỹ thuật. Illinois: Quốc sách giáo khoa.
14. Brown & Yule, G. (1983). Giảng dạy các ngôn ngữ nói. Cambridge: Cambridge University Press.
15. Hoàng Văn Vân. et al (2006). Tiếng Anh 10. Nhà xuất bản Giáo dục.
16. Hinkle, E. (1999). Văn hóa trong giảng dạy và học tập ngôn ngữ thứ hai. Cambridge: Cambridge University Press.
17. Hymes, D. (1972). Về thẩm quyền giao tiếp trong Pride, J. và Holmes, J. (eds.), sociolinguistics, Harmondsworth: Penguin, pp 269-293Phương pháp so sánhtiếp cận so sánh
approach comparative►
Nhấp để xem bản dịch thay thế
Kéo với phím shift để sắp xếp lại.
18. Byram, M. (1997), Giảng dạy và Đánh giá Thẩm quyền giao tiếp đa văn hóa, Clevedon: vấn đề đa ngôn ngữ LTD.
19. Byram, M. và Fleming, M. (1998) Học Ngôn Ngữ trong góc nhìn liên văn hoá. Cambridge: Cambridge University Press

File đính kèm:

  • docsang_kien_kinh_ngiem_ve_van_hoa.doc
Sáng Kiến Liên Quan